Chờ đón Tết!

MTXD – Chỉ còn vài ngày nữa là bước sang năm mới, Tết Nguyên đán năm Nhâm Dần, thoáng đâu đó là kỉ niệm ùa về của người con xa xứ. Nhớ ngày sửa cây chờ đón Tết

MTXD – Chỉ còn vài ngày nữa là bước sang năm mới, Tết Nguyên đán năm Nhâm Dần, thoáng đâu đó là kỉ niệm ùa về của người con xa xứ.

Nhớ ngày sửa cây chờ đón Tết

Vườn nhà không rộng, nhưng xưa giờ, ông bà đã trồng bao nhiêu là loại cây lâu năm thân quen, gần gũi.

Năm nào cũng vậy, việc tỉa cây dọn nhà như một việc thường niên, cứ đến ngày gần Tết con gái dọn nhà còn con trai thì đi tỉa cây, tạo dáng để chuẩn bị cho ngày Tết.

Thoắt cái, thời gian đã xa… Rất lâu rồi không còn những ngày thong dong cùng bố mẹ dọn nhà đón Tết, mà thay vào đó là những ngày hối hả, vội vã sau chuỗi ngày làm việc tại thành phố sa hoa.

Nhớ, tôi khi ấy hãy còn là một đứa trẻ, trên góc bờ chỉ đợi được mẹ cho đi chợ sắm Tết.

Tiết trời chuyển Đông, mưa bắt đầu nặng hạt, triền miên chẳng dứt. Mưa buông lưng trời tấm màn đục ngầu, kéo trời xuống đất, kéo cả ta về với những kỷ niệm xa xưa. Trong mưa, nhớ sao hình ảnh mẹ tảo tần yêu thương và cả những ký ức tuổi thơ nồng ấm bên mẹ thuở nào…

Ngày còn học cấp một, tôi thích lẽo đẽo theo sau gánh khoai của mẹ đi bán. Đơn giản chỉ là được dạo quanh khắp làng khắp xóm, ngắm nghía những ngôi nhà tranh, nhà ngói mộc mạc bên những bờ ao, mảnh vườn xanh ngát và cả những cái sân gạch rộng rãi. Thích thú nhất là đi trên đường làng những khi mưa, cảm giác mát lạnh đến cả da thịt. Có khi trơn trượt, ngã vèo, mặt mũi lấm lem bùn đất vẫn nhe răng cười khoái chí. Khi ấy, nào đâu tôi đã hiểu những nhọc nhằn cơm áo đang đè lên đôi vai gầy của mẹ!

Có những ngày mưa, tôi theo mẹ xuống tận đồng sâu đi gặt lúa ngập nước về. Tôi ngồi thu lu trên một góc bờ, mẹ thì kéo theo chiếc thuyền nan, bì bõm lội dưới mặt ruộng. Tay hái mẹ đưa xuống cứ thế cắt lấy từng nắm lúa đã ngã rạp, dập dềnh trên mặt nước. Mẹ gom những đon lúa ướt sũng như gom bao mệt nhọc cho mình; gom những yêu thương, ấm no cho các con.

Có những ngày mưa lũ, nước từ thượng nguồn theo dòng sông cái đổ về đục ngầu. Dòng nước cuồn cuộn hối hả đuổi theo nhau. Những ngày ấy, bước chân mẹ lại tất tả ra sông vớt củi. Những cành củi tươi củi khô cuốn theo dòng nước từ đâu được mẹ vớt lên bờ sắp đặt gọn gàng, bó chặt mang về. Và rồi mỗi mùa mưa lũ đi qua, nhà lại có cả một đống củi để nấu. Mẹ còn nói “phải dành lại những cành củi to chắc để luộc bánh chưng ngày Tết”. Mới nghe vậy thôi, tôi đã mừng quýnh, vui sướng đến râm ran trong lòng.

Nhớ những ngày mưa được nghỉ ở nhà, anh em tôi lại nằng nặc đòi mẹ làm bánh răng bừa cho ăn. Gạo tẻ sau khi ngâm nước được mẹ mang đi xay thành bột mang về. Một ít hành khô, thịt băm, mộc nhĩ  đã phi thơm phức rắc lên miếng bột chín rồi cuốn lại với lá dong. Luộc vừa chín tới ăn nóng hổi với nước mắm cốt chấm bỗng trở thành một món ăn ngon lành. Món ăn bình dị, dân dã thôi nhưng đã là niềm ao ước một thời hằn sâu trong trí nhớ.

Có cả những ngày mưa không thể nào quên trong bữa cơm gia đình với món cá đồng kho nghệ mẹ nấu. Mưa xuống ngập bờ ao, anh em tôi lại mang lưới ra đồng giăng. Một mớ cá tôm đủ loại mang về sẽ được mẹ làm sạch kho với nghệ tươi sẵn có trong vườn. Những con cá kho thơm ngọt, vàng ươm, đậm đà và béo ngậy cứ thế đưa cơm khiến anh em tôi ăn như chẳng biết no. Bữa cơm ngày mưa mà ăm ắp tình cảm gia đình, râm ran tiếng nói cười vui vẻ.

Những ngày mưa còn là những ngày ấm áp nhất bên mẹ. Được ngồi cùng mẹ trong bếp nhóm lửa, thả trôi những liên tưởng, ước mơ theo làn mưa giăng lất phất ngoài trời. Nhất là chỉ đợi khi tối đến, sau bữa cơm là leo ngay lên giường rúc đầu vào lòng mẹ. Trong tiếng mưa đêm rả rích, mẹ kể cho ta nghe biết bao chuyện từ cái ngày xửa ngày xưa. Ta thích thú nghe rồi ậm ờ ngủ thiếp đi trong vòng tay ấm áp của mẹ lúc nào chẳng biết.

Cả đời mẹ tảo tần, nhọc nhằn hôm sớm. Trái tim mẹ luôn đập những nhịp đập bao dung, yêu thương đối với các con. Và con thấy hạnh phúc biết bao khi đời còn có mẹ!

Thấm thoát thế mà năm mới sắp sang. Lại thêm một năm muôn hoa cùng người lặng thầm vượt qua dịch bệnh. Covid-19 có chừa ai đâu, nên không hoang mang, bình tĩnh sống chung đã thành hiện thực.

Blốc lịch dần mỏng đi theo từng ngày đã qua. Xách va li cả gia đình cùng trở về nơi gọi là quê, lũ trẻ trên xe cười giòn tan lắc lư theo giai điệu “ Về nhà ăn Tết”. Cả nhà đoàn viên. Mấy năm vắng nhà là chừng ấy thời gian nhớ cảnh quây quần cùng những người thân yêu bận rộn sửa sang để mà đón Tết. Mỗi năm một lần. Tuổi mới sẽ sang, cùng bao thương yêu đọng lại.

VŨ LAM

Các tin khác

Tạp chí đang tạm dừng hoạt động theo quyết định của cơ quan chủ quản để hoàn thiện công tác nhân sự.
Yên Mô – Ninh Bình: Nâng cao chất lượng cuộc sống từ xây dựng nông thôn mới tại xã Yên Lâm
Yên Mô – Ninh Bình: Nâng cao chất lượng cuộc sống từ xây dựng nông thôn mới tại xã Yên Lâm

MTXD - Sau khi đạt chuẩn NTM nâng cao vào năm 2021, cấp ủy Đảng, chính quyền và các tổ chức trong hệ thống chính trị từ xã đến các thôn, xóm đã tập trung mọi nguồn lực, huy động sự vào cuộc của nhân dân đến năm 2024 xã Yên Lâm, huyện Yên Mô đón Bằng công nhận xã đạt chuẩn NTM kiểu mẫu.

Hiện thực hóa quy hoạch đô thị sông Hồng
Hiện thực hóa quy hoạch đô thị sông Hồng

MTXD - Có thể nói Hà Nội ngày nay đang hội tụ đầy đủ trong mình nhiều yếu tố gồm cả thế và lực để hiện thực hóa khát vọng, hiện thực hóa mục tiêu xây dựng không gian hai bên sông Hồng trở thành “Biểu tượng phát triển mới của Thủ đô”.

Đô thị nén sự lựa chọn hình thái của các đô thị phát triển theo hướng sinh thái ở Việt Nam
Đô thị nén sự lựa chọn hình thái của các đô thị phát triển theo hướng sinh thái ở Việt Nam

MTXD - QCVN 01:2019 đã làm rõ nội dung về kiểm soát mật độ dân số trong các đồ án quy...

Thủ tướng Chính phủ yêu cầu khẩn trương ứng phó bão số 3
Thủ tướng Chính phủ yêu cầu khẩn trương ứng phó bão số 3

​MTXD - Thủ tướng Chính phủ Phạm Minh Chính vừa ký ban hành Công điện số 86/CĐ-TTg ngày 3-9-2024 chỉ đạo các bộ ngành, địa phương khẩn trương triển khai ứng phó bão số 3 năm 2024.